Nguyên Hồng (1918 - 1982) quê sống Nam Định. Ông là công ty văn của rất nhiều con tín đồ cùng khổ. Văn xuôi của ông giàu cảm giác đầy hóa học trữ tình, lối hành văn rất đơn giản mà giản dị chân thành. Nguyên Hồng là một trong những người đa tài, ông viết nhiều thể các loại như tè thuyết, thơ tuyệt hồi ký... đều tác phẩm đã khắc ghi tên tuổi của ông trong xã văn học việt nam là Bỉ Vỏ (1938), đông đảo ngày thơ ấu (1948), Trời xanh (1960), Núi rừng yên ổn Thế,... Trong số đó tác phẩm “Những ngày thơ ấu” được review là có cảm giác chân thiệt nhất. Đoạn trích “Trong lòng mẹ”- chương IV của tập Hồi ký, sẽ được diễn tả một cách tấp nập “những rung đụng cực điểm của một trọng điểm hồn trẻ em dại” (Thạch Lam) so với người mẹ, bộc lộ sâu sắc phần nhiều cảm xúc, cảm tình thiêng liêng của bé nhỏ Hồng.

Bạn đang xem: Phân tích trong lòng mẹ

*

Tác phẩm “Những ngày thơ ấu” là hồi ký kể lại cuộc sống của cậu bé nhỏ Hồng tuyệt cũng chính là tác giả.Bé Hồng là hiệu quả của cuộc hôn nhân miễn cường và không hề có tình yêu. Đó cũng chính là nấm mồ chôn sinh sống hai bé người. Mà lại đáng thương nhất vẫn luôn là người phụ nữ. Đến sau cuối người thân phụ vì đắm chìm trong men say với thuốc phiện mà mất sớm. Người bà bầu vì tù đọng túng cần đi tha phương cầu thực ở chổ chính giữa Thanh Hóa nhằm chú bé bỏng Hồng sống trong sự ghẻ lạnh, ác nghiệp của bà cô. Lẽ vì vậy mà em thương chị em vô cùng, yêu đương cho mẫu sự khốn khổ, đồ gia dụng lộn với mồm lưỡi vắt gian. Mặc dù có nghe từng nào lời xấu xa không tuyệt về mẹ nhưng em vẫn đứng vững một niềm yêu thương thương cùng sự niềm hạnh phúc khi gặp gỡ mẹ đi làm việc về.

Trong chương IV này người sáng tác đã diễn đạt tình yêu, tình thân sâu sắc đối với người bà bầu tần tảo hiền nhưng lại lại phải chịu một cuộc đời xấu số qua trung ương trạng của bé nhỏ Hồng khi rỉ tai với bà cô. Cũng chủ yếu hình ảnh ghẻ rét mướt và thâm độc của bà cô lại càng làm nổi bật tình thương cảm xót, thương yêu của em giành cho mẹ.

Diễn trở thành tâm trạng của nhỏ nhắn Hồng khi rỉ tai với bà cô được diễn đạt một cách sinh động.Lúc đầu em vẫn định nghe theo lời của bà cô vào lòng cũng tương đối vui sướng nhưng mà khi nhận thấy nét mặt “khi cười khôn xiết kịch” hình như em đã nhận được thấy ý nghĩa sâu sắc mỉa mai cay độc vào lời nói. Quan sát sự giả dối bà cô, em chọn lựa cách im im “cúi đầu không đáp” lại một đợt tiếp nhữa em chọn lựa cách im yên khi bà cô gấp rút em vào Thanh Hóa kiếm tìm mẹ. Bà ta cũng không bao giờ quên lời ra giờ vào rằng bà bầu “phát tài lắm. Tất yêu để tình yêu dấu và lòng kính thích mẹ của mình bị mọi rắp tâm tanh dơ xâm phạm đến, nhỏ nhắn Hồng đang trả lời: Không! Cháu không thích vào. Thời điểm cuối năm thế làm sao Mợ cháu cũng về. Bà cô giọng ngọt lại liên tục hỏi bé bỏng Hồng sao lại ko vào, vào để chọn sửa và thăm “em bé” chứ. Giờ đồng hồ em bé bỏng ngân nhiều năm như muốn nuốt rước em. Đúng như mỉa mai của bà cô. Câu nói đó đã “xoắn chặt lấy trọng điểm can” của em. Đó là bí quyết mà hằng ngày bà cô vẫn luôn luôn làm, gieo rắc vào trong đầu óc số đông điều xấu xa về mẹ, luôn muốn em khinh miệt cùng rời vứt người mẹ của mình. Hai hành nước mắt em lăn dài, em đau lắm, em bi thiết lắm, em cũng hận nhưng chưa hẳn vì người mẹ đã bao gồm con riêng mà em hận loại hủ tục cổ hủ, “thành kiến ác ma” này đã dồn bà bầu em vào ngõ hẹp. Bao gồm nó đã phân chia cách anh em của họ, để cho mẹ “sinh nở một biện pháp giấu giếm trốn né như một kẻ giết mổ người sốt ruột với nhỏ dao vấy ngày tiết của nó”. Càng yêu người mẹ em càng căm phẫn cái xã hội tàn nhẫn, ghét bỏ sự cay độc, khinh thường của bà cô dành riêng cho mẹ em. “Tiếng mỉm cười lăn lâu năm trong giờ khóc” đó là sự bất lực, uất ức cơ cực của em. Lòng căm ghét cao độ, mạnh mẽ ấy đã có được tác giả miêu tả bằng những hình ảnh cụ thể, với nhịp văn cấp gáp, liên tiếp “Giá đều cổ tục đang đày đọa người mẹ tôi là một trong vật như hòn đá hay cục thủy tinh, đầu mẩu gỗ, tôi quyết vồ ngay lập tức lấy nhưng cắn, cơ mà nhai, cơ mà nghiến đến kỳ nát vụn new thôi”.

Cuối chương hồi ký, em đã có cơ hội chạm chán lại bà bầu mình. Những cảm xúc đã được tác giả biểu đạt cụ thể cùng sinh động.Buổi chiều tan học tập em đã phát hiện được hình ảnh mẹ mình trên chiếc xe đang lồi lõm đi qua “chợt thoáng thấy một bóng fan trên xe kéo giống như mẹ” cùng em “liền đuổi theo, điện thoại tư vấn rối rít”. Dẫu vậy nếu kia không khai bà bầu em thì sao, em sẽ lại là trò mỉm cười của đám chúng ta và sẽ lại bị nhục mạ. Đó là lúc mà lại em vẫn đấu tranh tứ tưởng khốc liệt. “Cái lầm kia không những tạo nên tôi thẹn mà còn tủi rất nữa, không giống gì chiếc ảo ảnh của một dòng nước trong suốt chảy bên dưới bóng râm đã hiển thị trước bé mắt sát rạn nứt của người bộ hành ngã gục giữa sa mạc”. Nghệ thuật so sánh ví von này đã biểu đạt được khao khát tình người mẹ con của bé bỏng Hồng như cách mà một bạn đi lạc trên sa mạc hoa mắt thấy làn nước xanh non giữa đại dương cát ko người. “Thở hồng hộc, trán đẫm mồ hôi” với “ríu cả chân lại” vì chưng em đang cuốn cuồn chạy đuổi theo cái xe người mẹ ngồi. Từ hành động đó cho thấy nỗi vui sướng lúc được gặp lại người bà mẹ thân yêu. Khi mẹ em đưa tay lên xoa đầu em “òa lên khóc rồi cứ cố gắng nức nở” kia sự niềm hạnh phúc vỡ òa, là từng nào uất ức, tủi nhục mà lại em và bà bầu đã chịu đựng đựng bấy lâu nay.

Xem thêm: Soạn Văn Lớp 8 Bài Câu Cầu Khiến (Chi Tiết), Soạn Bài Câu Cầu Khiến Siêu Ngắn

Tác đưa cũng diễn tả cảm giác của em lúc được nhào vào lòng mẹ. “Đầu ngả vào cánh tay bà bầu ". Em còn cảm nhận được cả mùi hương quần áo không còn xa lạ của bà bầu và “những khá thở sinh sống khuôn miệng bắt mắt nhai trầu phả ra(...) thơm tho lạ thường” chính là những cảm hứng mà đang hơn một năm nay em chưa được cảm nhận. Vừa thân thuộc vừa kỳ lạ lẫm. Trong những khi say sưa, vui vẻ, hạnh phúc ấy những lời nói cay độc của bà cô em đã không còn nhớ gì cả. Ngay bây giờ, tại thời điểm này tâm trí của em chỉ từ là sự vui sướng, hạnh phúc bất tận khi được nằm trong trái tim mẹ. Đó là niềm hạnh phúc nhất của cuộc sống em.

Vậy là, mặc dù có độc địa, thâm nho đến đâu. Bà cô vẫn cần yếu chia rẽ cảm tình thiêng liêng thân em và fan mẹ. “Nhưng chẳng lẽ tình thương yêu và lòng kính mến bà mẹ tôi lại bị phần đa rắp tâm tanh bẩn xâm phạm đến... Mặc dù non một năm ròng bà bầu tôi không gửi cho tôi lấy một lá thư, nhắn fan thăm tôi rước một lần cùng gửi mang lại tôi mang một đồng quà”. Ruột gan ranh ma của bà cô chỉ càng mang đến em khơi dậy sự yêu thương, yêu đương xót mẹ cũng như càng thêm căm hờn những người dân kẻ đối xử bội bạc với chị em mình. Có thể khẳng định rằng đoạn trích trong thâm tâm mẹ đã thể hiện được không còn sự thành tâm đầy thâm thúy bất khử của tình mẫu mã tử cao quý. Tình cảm thiêng liêng này không ai hay quyền năng nào hủy hoại được.