Lenin và những người Bolshevik, cùng một phần lớn những người dân xã hội công ty nghĩa của châu Âu phân tích bao gồm cơ sở rằng cuộc chiến tranh là xích míc của sự cải cách và phát triển của những nước nhà nghĩa đế quốc cầm đầu ở châu Âu và cuộc chiến tranh có tính chất chiến tranh đế quốc : kia là trận đánh nhằm tranh giành, phân loại lại thuộc địa giữa các nước đế quốc, là cuộc chiến tranh phi nghĩa đối với cả các phe tham chiến.

Bạn đang xem: Vì sao cuộc chiến tranh thế giới thứ nhất là cuộc chiến tranh đế quốc phi nghĩa

*

Theo phân tích của Lenin, tại sao chiến tranh bắt mối cung cấp ngay từ nửa thế kỷ XVI: ở thời khắc này, những nước châu Âu bước đầu hình thành nhà nghĩa bốn bản. Để tra cứu kiếm tài nguyên cùng lợi nhuận, các nước thực dân châu Âu bước đầu bành trướng lãnh thổ, rước quân xâm lăng các nước châu Á, châu Phi nhằm biến những nước này thành thuộc địa. Đến cuối thế kỷ XIX, về cơ bản thì tất cả châu Á, châu Phi vẫn bị trở thành thuộc địa. Tuy nhiên sự phân chia thuộc địa giữa các nước châu Âu là vô cùng không đồng đều. Anh-Pháp là 2 nước đã xâm chiếm thuộc địa từ tương đối sớm nên chiếm lĩnh được rất các thuộc địa, vào khi những nước châu Âu không giống thì thu được ít hơn nhiều.

Đến cuối thế kỷ XIX, sự vững mạnh của Đế quốc Đức sau cuộc chiến tranh Pháp-Phổ đã tăng nhanh những hoài bão chiếm lĩnh trực thuộc địa và phân chia lại thị trường thế giới của nước này. Đến đầu thế kỷ XX, Đế quốc Đức sẽ vượt qua Anh, Pháp để biến chuyển cường quốc công nghiệp mở màn châu Âu và đứng số 2 trên trái đất (sau Mỹ). Tuy nhiên trong cuộc chạy đua giành giật thuộc địa, Đức lại là nước chậm chân, bởi đến thời điểm cuối thế kỷ XIX, hầu hết châu Á và châu Phi đã bị Anh, Pháp chỉ chiếm làm thuộc địa. Năm 1913, tổng diện tích những thuộc địa của Đức chỉ là 2,9 triệu km2, trong những khi nước Anh bao gồm tới 34 triệu km2, Pháp có gần 13 triệu km2. Bởi vì quy tế bào thuộc địa ko tương xứng với tiềm năng công nghiệp (ít ở trong địa thì có nghĩa là có ít tài nguyên và thị phần tiêu thụ), Đức là nước hiếu chiến độc nhất trong thời kỳ này. Ko kể ra, nước Đức chịu tác động sâu sắc của truyền thống lịch sử quân phiệt Phổ: tôn vinh chủng tộc Đức, tích cực truyền bá niềm tin kỷ qui định quân đội, chạy đua vũ trang. Lenin đã tổng kết đặc trưng của nước Đức thời kỳ này là “Chủ nghĩa đế quốc quân phiệt, hiếu chiến”.

Nhưng ước mơ của Đức gặp mặt phải sự phản kháng của các nước “đế quốc già” là nước Anh, Pháp và Nga. Những “đế quốc già” này về cơ bản đã sở hữu gần hết đầy đủ thuộc địa bát ngát khắp quả đât và muốn gia hạn quyền giai cấp của mình, không muốn “chia phần” đến những quyền lực mới phất như Đức. Đế quốc Áo–Hung và Đế quốc Ottoman từ rất lâu đã suy yếu, nhưng lại vẫn hy vọng có đủ “tư cách” cùng vai trò nhằm tranh giành ảnh hưởng trong khu vực Trung Âu, Balkan cùng Kavkaz. Các cường quốc không giống can thiệp vào khu vực đó nhằm tranh giành ảnh hưởng với nhau…

Do gồm cùng phương châm tranh giành thuộc địa vớ iAnh-Pháp, nước Đức đã cùng Áo – Hung, Italia ra đời “phe Liên Minh” vào năm 1882 để chuẩn bị chiến tranh phân tách lại cụ giới. Để đối phó, Anh đã ký với Nga với Pháp mọi Hiệp cầu tay đôi có mặt phe Hiệp cầu (đầu nuốm kỷ XX). Từ bỏ đó, sống châu Âu đã hình thành 2 khối quân sự đối đầu nhau. 2 bên ra sức chạy đua vũ trang, sẵn sàng cho chiến tranh. Một trận đánh tranh đế quốc nhằm mục đích phân phân tách thuộc địa trên quả đât không thể kiêng khỏi.

Sự mâu thuẫn mang tính chất chất đế quốc chủ nghĩa yên cầu một cuộc “chém giết lớn” nhằm phân định lại ngôi thứ cùng lập lại trơ khấc tự thay giới, theo đó những thế lực bắt đầu nổi (đứng đầu là Đế quốc Đức) ước muốn đánh bại những thế lực cũ (Anh, Pháp, Nga) để chiếm phần lấy trực thuộc địa của kẻ thua.

Xem thêm: De Thi Tiếng Việt Lớp 5 Kì 2 Năm 2021 Tải Nhiều, Đề Thi Học Kì 2 Lớp 5 Môn Tiếng Việt Năm Học 2020

Mặt khác, vấn đề phát hễ chiến tranh của các nước đế quốc còn nhằm mục tiêu đối phó với những không ổn định trong nội bộ quốc gia. Đầu vậy kỷ XX, phần lớn ách thống trị lao rượu cồn ở những nước bị bóc lột nặng nề, đời sống hết sức khốn cạnh tranh (công nhân liên tiếp phải thao tác 12 giờ/ngày, đồng lương lại thấp, việc loại trừ diễn ra bừa bãi, trẻ em 12 tuổi đang phải đi làm công nhân phụ giúp cha mẹ…). Sự áp bức đó tạo thành mâu thuẫn gay gắt giữa fan lao hễ với chủ tư bản, nhiều quốc gia đã tiềm ẩn trào lưu cách mạng (đặc biệt là ở Nga, Đức với Áo-Hung). Việc phát động chiến tranh sẽ kích thích niềm tin ái quốc của tín đồ dân, có tác dụng họ quên đi các vấn đề vào nước và xoa nhẹ mâu thuẫn trong thâm tâm các nước đế quốc.